Trước tòa, Thắng ngất lịm
đi khi nghe Hương nói bé Nam không phải con anh. Phía sau, mẹ Thắng gào lên uất
hận vì danh dự của một gia đình sụp đổ.
Sau 3 năm, cuộc hôn
nhân thứ hai của Thắng tan vỡ theo cách mà người nhà Thắng chẳng bao giờ ngờ nổi.
Anh đã từng vất bỏ một gia đình thực sự, vất bỏ một người vợ tốt để chạy theo
Hương – người tưởng chừng mang tới niềm tự hào không chỉ cho riêng Thắng mà là
cả dòng họ nhà Thắng. Nhưng cuối cùng, đó chỉ là một thứ hạnh phúc giả tạo mà
thôi.
Mai là người vợ đầu
tiên của Thắng. Hai người đến với nhau bằng tình yêu và được đôi bên gia đình đồng
thuận. Cuộc sống của hai vợ chồng hẳn sẽ rất tuyệt vời khi Mai là người vợ hiền
lành, đảm đang, tháo vát. Nhưng bi kịch là ở chỗ, Thắng là cháu đích tôn của một
dòng họ danh giá, việc Mai sinh hai đứa con gái là một điều không thể chấp nhận
nổi với Thắng và cả bố mẹ anh.
Mới đầu, gia đình Thắng
còn tôn trọng, đề nghị Mai sinh thêm con trai, dù là phải sinh tới đứa thứ năm,
thứ sáu cũng phải làm. Mẹ chồng Mai nói: “Bất hiếu lớn nhất là không có con nối
dõi tông đường, bởi thế con với thằng Thắng phải sinh kì được cho dòng họ nhà
này một thằng cháu đích tôn”. Mai phân tích cho chồng hiểu, con nào cũng là con
miễn là nuôi dạy chúng cho tốt và nên người nhưng Thắng không chịu. Mai không
ngờ ẩn sâu trong một con người được coi là trí thức, có học vấn như Thắng lại tồn
tại những quan điểm sống lạc hậu và gia trưởng đến vậy. Anh nằng nặc bắt vợ phải
sinh được con trai mới thỏa tấm lòng.